
Sau Khi Trùng Sinh, Phu Quân Muốn Tráo Thê
Kiếp trước, ta và phu quân ân ái bốn mươi năm.
Mãi đến lúc lâm chung, miệng hắn không ngừng gọi “Diễm Như, Diễm Như.”
Lúc đó ta mới biết, mấy mươi năm trôi qua, hắn vẫn chưa bao giờ quên người tẩu tẩu góa bụa của mình.
Ta ghé vào tai hắn, dịu dàng nói: “Diễm Như tẩu tử của chàng chết lâu rồi, thi thể đang ở trong giếng cổ sau viện kia kìa. Sớm đã thành một đống xương trắng, muốn hợp táng à?”
Ánh mắt phu quân nhìn ta đầy mong đợi.
Ta phá tan hy vọng cuối cùng của hắn: “Trong giếng cổ sau viện, mẫu thân chàng vứt quá nhiều thi thể, không rõ bộ xương trắng nào là của Diễm Như tẩu tử đâu. Muốn hợp táng thì chờ kiếp sau xem sao.”
Lần nữa mở mắt, ta trở về lúc vừa mới chào đời.
Tần ma ma ôm ta về phòng của bà ta. Bà ta không hề cho ta bú, mà mở tủ lấy ra một cái giỏ được giấu bên trong.
Trong giỏ là một đứa bé được quấn bằng vải thô.
Ta kinh hãi, vừa định khóc toáng lên lại sợ Tần ma ma nổi sát tâm, đành cố gắng mím chặt đôi môi nhỏ.
Lúc Tần ma ma tráo đổi tã lót trên người ta và Trần Diễm Như, bà ta hung hăng cảnh cáo: “Con ranh chết tiệt, ngươi mà dám khóc, ta bóp chết ngươi ngay bây giờ!”
Kiếp trước, lúc Tần ma ma tráo đổi ta và Trần Diễm Như, ta có khóc hay không thì không biết.
Đời này, để giữ mạng, mặc cho động tác của bà ta thô bạo làm ta rất đau, ta cũng không hề khóc.
Tần ma ma dùng tã lót bằng gấm vân quấn kỹ cho Trần Diễm Như rồi dịu dàng ôm vào lòng. Bà ta còn hôn lên trán con bé, vẻ mặt đầy lưu luyến.
“Nữ nhi à, con đừng trách mẫu thân. Mẫu thân làm vậy là muốn con cũng được sống cuộc đời của một tiểu thư khuê các, cả đời gấm vóc lụa là, vinh hoa phú quý.”
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 128
📖 Bắt đầu đọc