
Hệ Thống Cứu Vãn Hôn Nhân
Phu quân của ta, người vốn luôn khắc kỷ phục lễ, bỗng nhiên như biến thành một người khác.
Trước kia, chàng một giọt rượu cũng không đụng, chuyện chăn gối cũng chẳng hề mặn mà. Vậy mà giờ đây, chàng lại thường xuyên say đến vạt áo bung mở, hễ lên giường là giữ chặt lấy ta không buông.
Ta thực sự không kham nổi, đành lấy cớ về mẫu gia ở lại hai hôm. Đến khi trở về, ta lại thấy chàng đang ôm quần áo của ta, dáng vẻ tựa như người mất hồn, lòng như tro nguội.
Xung quanh người chàng, từng hàng văn tự kỳ lạ đang lơ lửng:
[Lạnh lùng là để đối với người ngoài, với nương tử của mình mà cũng lạnh nhạt như thế, thê tử bỏ là đáng đời.]
[Chắc chắn là đã làm Liên Chi đau lòng lắm rồi, nếu không thì ai nỡ từ chối sự nhiệt thành thế này cơ chứ.]
[Ai bảo không chịu mở miệng tỏ bày, giờ thì theo đuổi lại thê tử đi nhé.]
Cứ mỗi một dòng chữ hiện ra, sắc mặt Giang Vân Vọng lại tái đi thêm một phần.
Ta khẽ hắng giọng một tiếng.
Giang Vân Vọng vừa trông thấy ta, ánh sáng trong mắt chàng lóe lên trong khoảnh khắc rồi lại nhanh chóng lụi tàn.
“Nàng về để bàn chuyện hòa ly với ta phải không?”
Chàng cúi đầu, giọng nói vỡ vụn: “Ta… ta không muốn ép buộc người khác. Nếu nàng đã quyết ý hòa ly, mọi vật trong nhà này nàng đều có thể mang đi, chỉ là… có thể nào…”
Ta hỏi: “Có thể nào cái gì?”
Chàng nghẹn ngào cất lời: “Có thể mang cả ta đi cùng được không?”
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 37
📖 Bắt đầu đọc