
Bóng Hình Thế Thân
Ta là một kẻ thế thân, mang gương mặt giống hệt vong quốc công chúa.
Hắn nuôi ta trong phủ suốt mười năm, chỉ để đợi ngày gả ta đi.
Trước lúc lên đường, ta đến từ biệt hắn.
Tiết đầu thu, hoàng hôn buông xuống.
Hắn ngồi trên chiếc ghế gỗ lê trong viện, thân vận áo xanh tay thụng, đầu đội mũ cao đai rộng.
Cả người chìm trong ánh tà dương vàng rực, chỉ để lại cho ta một bóng lưng đầy lương bạc.
Nắng chiều dường như cũng không thể sưởi ấm được khí chất thanh lãnh toát ra từ hắn.
Hắn hỏi: “Chuẩn bị xong chưa?”
Ta đáp: “Đã xong.”
Phải, ta đã chuẩn bị xong cả rồi. Rời đi, báo thù, và vĩnh viễn không tương phùng.
“Việc thành rồi, ta sẽ đưa a bà của ngươi đến một nơi an ổn.”
Ta nhìn bóng lưng hắn, bất giác thấy thật nực cười.
A bà của ta chết từ lâu rồi, người định lừa ta đến bao giờ?
Chờ đến ngày con rối mặc người giật dây là ta đây không còn giá trị, có phải người cũng sẽ giết ta như đã giết a bà không?
“Còn một việc, cần phải giải quyết.” Giọng hắn vẫn thanh đạm.
Ta cung kính thưa: “Xin sư phụ căn dặn.”
Hắn lặng thinh.
Lục Yển Khê, người hầu cận đứng bên cạnh, ho khẽ một tiếng rồi thay lời hắn với vẻ không mấy tự tại: “Tiểu thư trước khi vào cung… không được giữ lại tấm thân hoàn bích.”
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 43
📖 Bắt đầu đọc