
Hạnh Phúc Đến Muộn Nhưng Trọn Vẹn
Lục Chiêu nuôi một cô gái, chiều chuộng đến tận mây xanh.
Cô gái ấy không cho tôi xưng là bà Lục, không cho anh ta về nhà, càng không cho bạn bè anh ta gọi tôi một tiếng chị dâu.
Còn anh ta thì sao? Chẳng những không phản đối, mà còn ngầm dung túng tất cả trò vớ vẩn của cô ta.
Ngay cả khi cô ta ngang ngược gây sự ngay trước mặt tôi, anh ta chỉ cười hời hợt, nói:“Đừng bận tâm, em biết rồi đấy, tôi chỉ ham vui một chút, dỗ vài câu là ổn.”
Tôi cũng mỉm cười, khẽ gật đầu:“Nếu đã diễn kịch thì diễn cho tới, hay là chúng ta ly hôn đi, chắc chắn cô ấy sẽ càng khoái chí hơn?”
Anh ta nghĩ rằng, cho dù có ly hôn tôi cũng sẽ hạ mình cầu xin quay lại.
Nhưng ngay khi vừa bước ra khỏi Cục Dân chính, người anh em thân thiết của Lục Chiêu đã ôm bó hoa tiến đến, nụ cười sáng rỡ đến lộ cả răng:“Thật tuyệt, không cần đợi em thành góa phụ, anh đã có thể đường hoàng theo đuổi em rồi.”
Tác giả:
Thể loại: Hiện Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 266
📖 Bắt đầu đọc